SI…
Rudyard Kipling
Si tu peux voir détruit l’ouvrage de ta vie
Et sans dire un seul mot te mettre à rebâtir
Ou perdre en un seul coup de gain de cent parties
Sans un geste sans un soupir..
Si tu peux être amant sans être fou d’amour
Si tu peux être fort sans cesse d’être tendre
Et te sentant hai, sans hair à ton tour
Pourtant lutter et te défendre.
Si tu peux supporter d’entendre tes paroles travesties par des gueux pour exciter des sots
Et d’entendre mentir sur toi de leurs bouches folles
Sans mentir toi-même d’un mot.
Si tu peux rester digne en restant populaire
Si tu peux rester peuple en conseillant les rois
Si tu peux aimer tous amis en frères
Sans qu’aucun d’eux soit tout pour toi.
Tu savais méditer, observer et connaitre
Sans jamais devenir sceptique ou destructeur
Rêver mais sans laisser ton rêve être ton maitre
Penser sans être un penseur.
Si tu peux être dur sans jamais être en rage
Si tu être brave et jamais imprudent
Si tu peux être bon si tu sais être sage
Sans être moral, ni pédant.
Si tu peux rencontrer triomphe après défaite
Et recevoir ces deux menteurs d’un même front
Si tu peux conserver ton courage et ta hâte
Quand tous les autres les perdront
Alors, les rois, les Dieux, la chance et la victore
Seront à tout jamais les esclaves soumis
Et ce qui vaut mieux que les rois et la gloire
Tu seras un homme, mon fils.
NẾU…
Tuệ Đăng phỏng dịch
Nếu em thấy điêu tàn bao tạo dựng
Suốt bình sinh huyễn mộng bỗng ra ma
Vẫn lặng lẽ không thốt lời phiền hận
Em bắt đầu kể từ chặng nguyên khai
Và thoáng chốt vỡ toang bao đắc thắng
Em thản nhiên chẳng buông tiếng thở dài!
Nếu có thể em yêu thương nồng ấm
Mà chẳng từng chìm đắm bởi đam mê
Nếu em được kiên cường không ủy mị
Nhưng không ngừng mát dịu nét êm mơ
Nếu em thấy lòng vừa sôi máu nóng
Mà chẳng tìm chống đỡ nỗi hờn căm
Nếu có thể em âm thầm chịu đựng
Lẳng lặng nghe tiếng nói đáy tim em
Mà bao kẻ khốn cùng hằng vay mượn
Để vỗ về phấn khích lũ ngu si
Và nghe nữa từ miệng mồm xảo ngụy
Lời gian ngoan vây bủa khắp người em
Mà chính em không một lời tự dối
Nếu em được vẻ oai nghiêm ngạo nghễ
Nhưng vẫn thường gần gũi với nhân gian
Em mãi giữ nét quê hèn bình dị
Khi đem lời huấn thị các đế vương
Vì em có tình yêu thương huynh đệ
Chẳng một ai là tất cả của riêng em.
Nếu em biết tư duy cùng quán niệm
Nhưng chẳng là đồ đệ của hoài nghi
Và chẳng thể biến mình thành phóng đãng
Em hay mơ nhưng chẳng hề vớ vẩn
Để mặc tình vân mộng cuốn đi xa
Em trầm tư nhưng nào phải triết gia
Nếu em biết giũa mài thêm rắn rỏi
Mà chẳng hề hùng hổ đến cuồng điên
Và nếu em quen can trường đảm lược
Chẳng rơi vào khinh suất hóa ngông nghênh.
Và nếu em luôn trong lành thánh thiện
Tội lỗi cùng đạo đức chẳng liên can
Nếu em gặp huy hoàng hay nghiệt ngã
Nhận hết đi với bình thản vô ưu
Được hay mất đều huyễn ảo như nhau…
Nếu nhìn kỹ biết bao lần gắng gổ
Mọi vội vàng hăm hở của riêng em
Mà bao kẻ đã vô tình để lỡ?
Chỉ lúc ấy trời đất này thảy thảy
Mọi quang vinh, phúc lạc sẽ về em
Em sẽ thấy mạch suối nguồn vô giá
Là con người trong dáng dấp nguyên sơ.
0 Comments
Add new comment