DÒNG SÔNG
Tuệ Đăng
Người thức giấc giữa khuya nghe gió chuyển
Dạt dào nghe khúc hát của dòng sông
Chảy len qua từ quá khứ mông lung
Về hiện tại trào tuôn cơn thác lũ
Theo nhịp điệu say êm đời bé nhỏ
Đến thôn làng tưới mát tuổi xanh thơ
Những bé ngoan đứng đợi chuyến sang đò
Cười rực rỡ trong ánh hồng chan chói
Con sông chảy bên kia trường học bé
Hàng giậu xinh lủng lẳng tuội hoa đèn
Mừng trăng thu nở suốt một giòng êm
Hoa bông bí, hoa chuồn chuồn, bươm bướm
Khoảng sân trước hàng me già cao bóng
Ôm tóc huyền, tóc ngắn xúm xít nhau
Trò chơi bày trên đất điểm lá me
Trống giục giã chân chim còn lưu dấu
Sông nghe mãi giọng đọc bài ra rả
Những trưa hè lất phất trận thu phai
Có tiếng thơ phả lướt điệu ai hoài
Trong tiếng nước tiếng mưa nguồn tận tận
Con sông chảy ra đình xem triển lãm
Hí trường kia đào kép nhỏ xuênh xoang
Những quân vương, công chúa và bá quan
Bỗng mất hút, lá bàng rơi trận trận
Con sông hiện trong mắt mờ đục xám
Người dõi chừng tiếng nước đổ xa xăm
Bóng mây qua ai với được mù tăm
Chiều nào đó tần ngần nghe quá vãng
Bên giếng nước dịu dàng bờ cỏ biếc
Gửi tình mơ theo bóng nước lưu ly
Ôi! Xuân xanh vùi ngủ giữa sương kỳ
Hoa lá thắm lặng lờ gieo ngấn nước
Lòng giếng nhỏ chứa làm sao cho hết
Biển hồn kia bát ngát cõi vô biên
Của con chim náo nức vỗ cánh tìm
Mùa xuân dựng đóa cô miên bất tuyệt
Com chim nói với cây lời tha thiết
Xin muôn thu hòa nhịp khúc thi nhiên
Chim bay qua, sông nghiêng mặt cười lên
Vi lau đứng thì thào trong nắng tía
Người gửi tóc về sương lam khói biếc
Chim về rừng ăn trái mật thơm tho
Người khoan thai đi qua những chuyến đò
Trong lượn nước nao nao nguồn pháp thủy
Người có nghe con sông hằng nhắn nhủ
Lời vô ngôn quá đủ để hàm dung
Rằng đến đi rũ sạch nợ phiêu bồng
Dù biết lắm đại dương nào chả rộng!
Người trở giấc bàng hoàng cơn gió lộng
Những dòng sông tan mất tự bao giờ
Cây trong vườn trút giũ trận sương khuya
Người nhắm mắt dò nghe trong vĩnh cửu.
0 Comments
Add new comment